“ĐÁP ỨNG PHẢI TRÌNH DÂNG” (Thi. 51:15-17) “15Chúa ơi, xin mở môi tôi, Rồi miệng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa. 16Vì Chúa không ưa thích của lễ, bằng vậy, tôi chắc đã dâng; Của lễ thiêu cũng không đẹp lòng Chúa: 17Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương; Đức Chúa Trời ôi! Lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu” (Thi. 51:15-17) I. KINH THÁNH “15Chúa ơi, xin mở môi tôi, Rồi miệng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa. 16Vì Chúa không ưa thích của lễ, bằng vậy, tôi chắc đã dâng; Của lễ thiêu cũng không đẹp lòng Chúa:17Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương; Đức Chúa Trời ôi! Lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu” (Thi. 51:15-17) II. GIẢI NGHĨA 1. Để thờ phượng, trước hết cần phải được Chúa khai phóng khỏi trạng thái trì trệ bởi tội lỗi (C. 15). (1) “mở môi”: Hb. חתפ [pathach]; “làm cho dạn dĩ” (2) “truyền ra”: Hb. דגנ [nagad]; “nói lên” (3) “sự ngợi khen”: Hb. הלהת [tᵉhillah]; “sự tán tụng” 2. Lắm khi người thờ phượng không thể tìm thấy của lễ qui định cho sự vi phạm mình (C. 16a). (1) “ưa thích”: Hb. ץפח [chaphets]; “mong” (2) “của lễ”: Hb. חבז [zebach]; “của lễ dâng cho tội cố ý tà dâm và sát nhân mà vua Đavít đã phạm” 3. Ngay đến của lễ thiêu vốn đã được qui định nhưng nếu thiếu lòng chân thật thì Đức Chúa Trời vẫn không đẹp ý (C. 16b). (1) “của lễ thiêu”: Hb. הלע [‘olah]; “của lễ dâng bằng lửa được chính thức qui định” (Sv. 1Sa. 15:22; Ôsê 6:6, Thi. 69:30-31) (2) “đẹp lòng”: Hb. הצר [ratsah]; “chấp nhận” 4. Nhưng Đức Chúa Trời quí chuộng những tâm linh đang nhận được chứng giải về tội lỗi (C. 17a) (1) “tâm thần”: Hb. חור [ruwach]; “tâm linh” (2) “đau thương”: Hb. רבשׁ [shabar]; “tan vỡ” 5. Ngài không hề chê bỏ những tấm lòng ăn năn vì đó mới là của lễ không thể thiếu đối với Ngài (C. 17b) (1) “lòng”: Hb. בל [leb]; “tấm lòng” (2) “thống hối”: Hb. הכד [dakah]; “bị dày vò vì đã nhận biết tội lỗi” III. ÁP DỤNG 1. Đời sống Cơ Đốc phải là một đời sống chịu trình dâng! (Thi. 51:15; Sv. Rô. 3:19-20) “Chúa ơi, xin mở môi tôi, Rồi miệng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa” (Thi. 51:15) “19Vả, chúng ta biết rằng những điều mà Luật Pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới Luật Pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời; 20vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo Luật Pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì Luật Pháp cho người ta biết tội lỗi” (Rô. 3:19-20) 2. Ý chỉ của Đức Chúa Trời là chúng ta phải trình dâng! (Thi. 51:16; Sv. Php. 4:6-7; Hê. 5:7-10) “Vì Chúa không ưa thích của lễ, bằng vậy, tôi chắc đã dâng; Của lễ thiêu cũng không đẹp lòng Chúa” (Thi. 51:16) “6Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. 7Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Php. 4:6-7) 3. Trình dâng là của lễ thờ phượng đẹp ý Đức Chúa Trời hơn hết! (Thi. 51:17; Sv. Ma. 22:11-14) “Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương; Đức Chúa Trời ôi! Lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu” (Thi. 51:17) “11Vua vào xem khách dự tiệc, chợt thấy một người không mặc áo lễ, 12thì phán cùng người rằng: Hỡi bạn, sao ngươi vào đây mà không mặc áo lễ? Người đó làm thinh. 13Vua bèn truyền cho đầy tớ rằng: Hãy trói tay chân nó lại, và quăng ra ngoài nơi tối tăm, là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng. 14Bởi vì có nhiều kẻ được gọi, mà ít người được chọn” (Ma. 22:11-14) (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
March 2023
Categories |