“DÂNG MÌNH CHO SỰ HIỆN DIỆN THƯỜNG KỲ” (1Cô. 3:16-17; Sv. 1Cô. 6:19-20) “16Anh em há chẳng biết mình là đền thờ của Đức Chúa Trời, và Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em sao? 17Ví có ai phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ phá hủy họ; vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, mà chính anh em là đền thờ” (1Cô. 3:16-17; Sv. 1Cô. 6:19-20) I. KINH THÁNH “16Anh em há chẳng biết mình là đền thờ của Đức Chúa Trời, và Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em sao? 17Ví có ai phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ phá hủy họ; vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, mà chính anh em là đền thờ” (1Cô. 3:16-17; Sv. 1Cô. 6:19-20) II. GIẢI NGHĨA 1. Sự hiện diện thường kỳ của Đức Chúa Trời đối với Cơ Đốc Nhân: Ngài thường trú trong thân thể họ (Sv. C. 16). (1) “đền thờ”: Gr. ναός [naos] > “ngôi ngự” (2) “Thánh Linh Đức Chúa Trời”: Gr. πνεῦμα ὁ θεός [pneuma ho theos] > “Thánh Linh của Đức Chúa Trời” (3) “ở trong”: Gr. οἰκέω [oikeo] > “làm thành nhà ở”, “ở cùng” “Và nầy, Ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế” (Ma. 28:20b) 2. Vì vậy, Cơ Đốc Nhân phải hết lòng chăm chút cho thân thể mình như là chăm chút cho đền thờ của Đức Chúa Trời (Sv. C. 17a). (1) “phá hủy”: Gr. φθείρω [phtheiro] > “làm thành ô uế”, “làm cho suy tàn” (2) Khi nào Cơ Đốc Nhân mắc tội “phá hủy” đền thờ của Đức Chúa Trời? “15Anh em há chẳng biết thân thể mình là chi thể của Đấng Christ sao? Vậy thì mình có nên lấy chi thể của Đấng Christ mà làm thành chi thể của điếm đĩ chăng? Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! 16Anh em há chẳng biết người nào kết hiệp với điếm đĩ, thì trở nên một xác với nó sao? Vì có chép rằng: Hai người sẽ đồng nên một thịt. 17Còn ai kết hiệp với Chúa thì trở nên một tánh thiêng liêng cùng Ngài. 18Hãy tránh sự dâm dục. Mặc dầu người ta phạm tội gì, tội ấy còn là ngoài thân thể; nhưng kẻ buông mình vào sự dâm dục, thì phạm đến chính thân thể mình” (1Cô. 6:15-18) (3) Hễ khi nào Cơ Đốc Nhân để cho thân thể mình vướng vào những sự làm suy tổn vinh hiển của Đức Chúa Trời thì mắc tội “phá hủy” đền thờ của Đức Chúa Trời! “Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời” (1Cô. 16:20) 3. Và phải thường xuyên giữ cho đời sống mình được thánh và nhờ đó mà được tinh anh, đáng tôn trọng (Sv. C. 17b) (1) “thánh”: Gr. ἅγιος [hagios] > “được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời”, “tinh anh”, “đáng trọng” (2) Cơ Đốc Nhân là người đã được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời, họ phải là người tinh anh, đáng trọng… (Sv. Công. 9:13; Rô. 1:7; Hê. 6:10; Khải. 5:8) “Vì chẳng hề có người nào ghét chính thân mình, nhưng nuôi nấng săn sóc nó như Đấng Christ đối với Hội Thánh” (Êph. 5:29) III. ÁP DỤNG 1. Đức Chúa Trời hiện diện cách thường kỳ trong thân thể của các Cơ Đốc Nhân! “Anh em há chẳng biết mình là đền thờ của Đức Chúa Trời, và Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em sao?” (1Cô. 3:16) 2. Cơ Đốc Nhân có phận sự dâng mình cho Đức Chúa Trời, họ không được phép làm bất cứ sự chi tác hại đến thân thể mình! “Ví có ai phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ phá hủy họ; vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, mà chính anh em là đền thờ” (1Cô. 3:17) (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
March 2023
Categories |