“VƯỜN XUÂN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI” (Nhã. 4:16) “Hỡi gió Bắc, hãy nổi dậy, hỡi gió Nam, hãy thổi đến;_Hãy thổi trong Vườn tôi, hầu cho các mùi thơm nó bay ra! _Nguyện Lương Nhân tôi vào trong Vườn Người,_Và ăn các trái ngọt ngon của Người.” (Nhã. 4:16) Vườn Xuân luôn luôn là một hình ảnh đẹp trong văn học cũng như trong thực tiễn. Sinh thái vườn là một loại hình sinh thái rất được ưa chuộng hiện nay. Vườn có khả năng giúp đem con người đến gần với thiên nhiên, cảm nhận được chân giá trị của tạo vật, chiêm nghiệm được ý nghĩa thuộc linh cũng như tinh thần của cuộc sống… Ngôn ngữ Kinh Thánh vẫn thường dùng hình ảnh “Vườn” để làm biểu tượng cho Hội Thánh của Đức Chúa Trời: “Hỡi gió Bắc, hãy nổi dậy, hỡi gió Nam, hãy thổi đến;_Hãy thổi trong Vườn tôi, hầu cho các mùi thơm nó bay ra!_Nguyện Lương Nhân tôi vào trong Vườn Người,_Và ăn các trái ngọt ngon của Người” (Nhã. 4:16). Một khi Kinh Thánh so sánh Hội Thánh của Đức Chúa Trời với “Vườn” thì Cơ Đốc Nhân sẽ là “Cây” trong “Vườn”, và các phẩm chất thuộc linh, tinh thần trong đời sống của Cơ Đốc Nhân sẽ được đồng hóa với “Trái” (Sv. Gal. 5:22-23). Cách nhìn nhận này của Đức Chúa Trời đòi hỏi ở Cơ Đốc Nhân một sự ngưỡng vọng tương ứng. I. PHẢI NGƯỠNG VỌNG NƠI ĐÂU? Tùy theo thái độ đáp ứng, Nhã. 4:16 có thể là một lời mời gọi reo vui, nhưng cũng có thể là lời tự tình trăn trở của một tâm hồn còn nhiều vướn bận đối với việc đáp ứng theo ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus. Trong mọi trường hợp, tất cả đều phải nhờ quyền phép của Đức Chúa Trời; và trong mọi trường hợp, một tâm hồn chân chính phải biết cất tiếng mời gọi: “Hỡi gió Bắc… hỡi gió Nam…” (C. 16a) Dầu thuận, dầu nghịch, mục vụ của Đức Thánh Linh vẫn luôn vận hành giữa vòng Hội Thánh của Ngài. “Vườn” là Hội Thánh của Đức Chúa Trời để sanh bông trái với các hương hoa theo ý muốn Ngài. Các loại “Cây” trong “Vườn” của Đức Chúa Trời rất đa dạng và phong phú theo chương trình hoàn hảo của Ngài. “Vườn” của Đức Chúa Trời không bao giờ là hoang mạc mạc cả. Trong “Vườn” của Đức Chúa Trời, có thể là các loại cây không đồng đều nhau nhưng điều chắc chắn là “Vườn” Ngài không hề thiếu Ân Điển của Ngài! Trong “Vườn” của Đức Chúa Trời, luôn luôn có các ân tứ Thiên Đàng của nắng, mưa, sương, gió,… từ quyền phép và ý chỉ đời đời của Ngài. Đây là lời hứa của Đức Chúa Trời dành cho Cơ Đốc Nhân chân thực: “Đức Giêhôva sẽ cứ dắt đưa ngươi, làm cho ngươi no lòng giữa nơi khô hạn lớn; làm cho cứng mạnh các xương ngươi, ngươi sẽ như vườn năng tưới, như nước chẳng hề khô vậy” (Ês. 58:12). Tuy nhiên, bởi ý định tốt đẹp của Đức Chúa Trời, không phải chúng ta luôn luôn thấy được sự hiện diện của các kết quả của Ân Điển Ngài trong Hội Thánh. Mùi hương trong “Vườn” của Đức Chúa Trời vẫn chưa phải là hoàn toàn có khả năng làm ngất ngây, quyến rũ. Trong “Vườn” của Đức Chúa Trời vẫn thấy “Trái” lác đác khắp đó đây nhưng không phải tất cả đều mượt mà và đã đã chín mùi. Thực tế cho chúng ta thấy rằng trong Hội Thánh, các linh hồn vẫn đang sống, nhưng không phải tất cả đều tỏa sáng (Sv. Ma. 5:14). Hội Thánh vẫn có sự sống của mình, nhưng không phải luôn luôn là một sự sống dư dật (Sv. Gi. 10:10). “Gió” là một trong các biểu tượng của Đức Thánh Linh và về công việc của Đức Thánh Linh. Người có đức tin nơi quyền năng của Đức Chúa Trời không được phép bi quan mà phải tin tưởng vào chương trình “tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời” (Rô. 12:2). Cơ Đốc Nhân chân chính không nên có thái độ kiêu ngạo thuộc linh mà phải hạ mình, khiêm nhường, luôn luôn biết nương cậy vào Ân Điển Thiên Thượng. Nắng mưa là việc của Đức Chúa Trời, sống thuận theo mưa nắng mới là việc của người tin theo Ngài. Mọi tín hữu trong Hội Thánh phải biết đặt mình dưới Ân Điển của Đức Chúa Trời, nhạy bén trong việc để cho quyền năng của Ngài biến đổi mình. Trong Hội Thánh, không có cá nhân nào có thể tạo ra các loại “gió” cần thiết để có thể thổi tan các yếu tố làm trở ngại cho sự tỏa hương giữa vòng Bầy Chiên của Đức Chúa Trời. Các chương trình, các biện pháp, các kỹ thuật,… là do con người thực hiện nhưng sự tác động và kết quả là duy nhất thuộc về Đức Chúa Trời (Sv. 1Cô. 5:3-8). Cơ Đốc Nhân chân chính phải biết gọi “Gió” và đón “Gió” để biến đổi đời sống thuộc linh của mình. II. PHẢI NGƯỠNG VỌNG NHƯ THẾ NÀO? “Hỡi gió Bắc, hãy nổi dậy, hỡi gió Nam, hãy thổi đến;_Hãy thổi trong Vườn tôi, hầu cho các mùi thơm nó bay ra!...” (C. 16a-b) Thật bất ngờ! Cả gió Bắc và gió Nam đều khắc nghiệt như nhau. Gió Bắc thường đem đến giá rét và lụt lội, rất khắc nghiệt đối với mùa màng, là tác nhân của tai họa (Sv. Gióp 38:22-23; Châm. 25:23). Tương tự như thế, gió Nam thường đi cặp với bão (Sv. Gióp 37:9), làm cho đời sống trở nên khó khăn, bất cập… Dầu vậy, cả gió Bắc và gió Nam được mời gọi đến với “Vườn” của Đức Chúa Trời, đến với Hội Thánh của Ngài! Cầu khẩn cho có gió Bắc, gió Nam đồng nghĩa với cầu khẩn cho có tai họa. Linh hồn của Cơ Đốc Nhân, nếu quả thật là Cơ Đốc Nhân chân chính, phải biết sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì mà Đức Chúa Trời đẹp ý gửi đến trong đời sống mình; phải biết xem tai ương, thử thách cũng vẫn là một bộ phận trong toàn bộ chương trình tốt đẹp của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của kẻ tin cậy, kính yêu Ngài: “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn” (Gia. 1:2). “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định” (Rô. 8:28). Valais ở Thụy Sĩ là một vùng núi rất đẹp, hàng năm đều thu hút được một lượng khách du lịch rất lớn đến với nơi này. Valais được tạo thành bởi nhiều hẽm núi liên thông nhau, và nổi tiếng là có bầu không khí rất trong lành, ai cũng thích đến để thưởng thức, nhất là từ mùa Xuân sang mùa Hè. Tuy nhiên, điều mà người dân vùng này trông mong nhất là những cơn gió Bắc dữ dội của mùa Đông. Kinh nghiệm cho người dân ở đây biết rằng nếu thiếu những cơn gió Bắc ấy sơn lam, chướng khí tích tụ trong các hẽm núi sẽ không bị trục xuất hết, và rồi khi mùa Xuân về, không khí không thể trong lành như mong muốn được. Thử thách, tai ương, hoạn nạn trong đời sống cá nhân là cơ hội cho mỗi người nương cậy quyền năng Đức Chúa Trời để tự rèn luyện cho mình mạnh hơn, nhanh hơn, cao hơn, hiệu quả hơn cho Đức Chúa Trời. Bất đồng, trục trặc, ngay cả bất hòa, xung đột xảy ra trong Hội Thánh cũng không phải là một điều luôn luôn xấu. Đó chính là những cơn gió Bắc, gió Nam được phép xảy ra trong sự tể trị của Đức Chúa Trời để Dân Ngài tập sống theo ý muốn của Ngài. Vấn đề không phải ở chỗ nan đề là gì, điều mà Đức Chúa Trời quan tâm là việc Dân Ngài xử lý các nan đề ra sao và họ kết quả như thế nào cho sự vinh hiển của Ngài. Các trục trặc, thử thách trong đời sống thuộc linh cá nhân và Hội Thánh là những cơn gió Bắc, gió Nam phải có; thế nhưng ảnh hưởng êm dịu, ngọt ngào từ sự dạy dỗ của Lời Kinh Thánh cũng là điều không thể thiếu. Chỉ khi nào ảnh hưởng của Ân Điển Thiên Thượng tạo ra sự thịnh vượng thuộc linh trên đời sống người tin thì sự thịnh vượng ấy mới được bền vững. Chỉ khi nào sự khát khao của người tin ấp ủ được những gì Đức Chúa Trời chọn lựa thì sự thịnh vượng thuộc linh của họ mới đúng hướng theo cách nhìn nhận của Ngài. Gió Bắc, gió Nam đến với đời sống người tin làm dấy lên nhu cần về sự hiện diện thường xuyên của một lực điều chỉnh cho đời sống thuộc linh của họ. Lực ấy phải hành động như những qui luật thuộc linh; phải thường xuyên nhắc nhở, kiểm tra, điều khiển, thúc ép cho ý nghĩ, lời nói, hành động của người tin phù hợp theo sự dạy dỗ của Lời Kinh Thánh. Khó khăn trên bước đường theo Chúa là điều không sao tránh khỏi nhưng đắc thắng trong Ngài để đời sống thuộc linh thăng hoa, tỏa hương là điều được Đức Chúa Trời đòi hỏi và người tin phải biết mong đợi: “14Song tạ ơn Đức Chúa Trời, Ngài làm cho chúng tôi được thắng trong Đấng Christ luôn luôn, và bởi chúng tôi, Ngài rải mùi thơm về sự nhận biết Ngài khắp chốn!15Vì chúng tôi ở trước mặt Đức Chúa Trời là mùi thơm của Đấng Christ, ở giữa kẻ được cứu, và ở giữa kẻ bị hư mất: 16Cho kẻ nầy, mùi của sự chết làm cho chết; cho kẻ kia, mùi của sự sống làm cho sống. Ai xứng đáng cho những sự nầy?” (2Cô. 2:14-16). III. PHẢI NGƯỠNG VỌNG ĐIỀU GÌ? Tỏa ngát hương thơm về tình yêu cứu chuộc của Đức Chúa Trời trong và qua Đức Chúa Jêsus Christ bằng bông trái trong đời sống cá nhân của mình để được Ngài chuẩn thuận là điều mà mọi Cơ Đốc Nhân chân chính không bao giờ được phép quên: “Nguyện Lương Nhân tôi vào trong Vườn Người,_Và ăn các trái ngọt ngon của Người” (16c). Niềm khát khao tột độ mà Cơ Đốc Nhân cần phải có là được Đức Chúa Jêsus chuẩn thuận. Đối với người thực sự đặt niềm tin của mình nơi Đức Chúa Jêsus, không có gì cao cả và ưu tiên hơn là sống làm đẹp ý Đức Chúa Trời: “6Vậy, chúng ta hằng đầy lòng tin cậy, và biết rằng khi chúng ta đang ở trong thân thể nầy thì cách xa Chúa 7- vì chúng ta bước đi bởi đức tin chứ chẳng phải bởi mắt thấy. - 8Vậy tôi nói, chúng ta đầy lòng tin cậy, muốn lìa bỏ thân thể nầy đặng ở cùng Chúa thì hay hơn. 9Cho nên chúng ta dầu ở trong thân thể nầy, dầu ra khỏi, cũng làm hết sức để được đẹp lòng Chúa. 10Bởi vì chúng ta thảy đều phải ứng hầu trước Tòa Án Đấng Christ, hầu cho mỗi người nhận lãnh tùy theo điều thiện hay điều ác mình đã làm lúc còn trong xác thịt” (2Cô. 5:6-10). Đó là sự thật và là một hoài bão chân chính! Đối với một tấm lòng đã thực sự được đổi mới, người ta sẽ không còn thấy cần thiết phải có được sự hoan nghênh của bất cứ ai ngoài một mình Đức Chúa Trời. Được làm “trái ngọt ngon” để được Đức Chúa Trời chuẩn thuận là tất cả vấn đề, được con người “hoan hô” hay bị “đả đảo” chỉ còn là chuyện nhỏ: “3Về phần tôi, hoặc bị anh em xử đoán, hoặc bị tòa án nào của loài người xử đoán, tôi cũng chẳng lấy làm quan hệ gì. Chính tôi chẳng tự xử đoán mình nữa; 4vì tôi chẳng thấy mình có điều gì đáng tội, nhưng tôi cũng không nhờ sự đó mà được xưng là công bình: Đấng xử đoán tôi, ấy là Chúa” (1Cô. 4:3-4). “Vườn” của chúng ta cũng chính là “Vườn” của Đức Chúa Trời vì Hội Thánh của chúng ta là Hội Thánh của Ngài. Đức Chúa Trời vẫn hằng làm những gì cần thiết cho “Vườn” của Ngài thịnh vượng. Tuy nhiên, chúng ta thấy “Vườn” của Ngài vẫn chưa xinh đẹp như điều Ngài mong mỏi. Phận sự của mỗi người chúng ta là phải biết gọi “Gió” và đón “Gió” đến từ chính Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải đặt mình dưới sự rèn tập của Đức Chúa Trời hầu cho đời sống chúng ta có thể sản sinh ra những bông trái được Ngài đẹp ý thu hoạch cho sự vinh hiển của Ngài: “Hỡi gió Bắc, hãy nổi dậy, hỡi gió Nam, hãy thổi đến;_Hãy thổi trong Vườn tôi, hầu cho các mùi thơm nó bay ra!_Nguyện Lương Nhân tôi vào trong Vườn Người,_Và ăn các trái ngọt ngon của Người” (Nhã. 4:16) (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
March 2023
Categories |