“BÀY TỎ CÁCH HẾT LÒNG” (Thi. 98:4; Sv. 98:1-9) “Hỡi cả trái đất, hãy cất tiếng reo mừng cho Đức Giêhôva,_Nức tiếng vui vẻ và hát ngợi khen!” (Thi. 98:4; Sv. 98:1-9) I. KINH THÁNH “Hỡi cả trái đất, hãy cất tiếng reo mừng cho Đức Giêhôva,_Nức tiếng vui vẻ và hát ngợi khen!” (Thi. 98:4; Sv. 98:1-9) II. GIẢI NGHĨA 1. Chúc tụng Đức Chúa Trời là phận sự phổ cập của mọi dân tộc (Thi. 98:4a)! (1) “cả trái đất”: Hb. ץרא [‘erets] > “các dân tộc trong thế gian và mọi sự trên địa cầu” (2) “cất tiếng reo mừng”: Hb. חצפ [patsach] > “la lớn lên vì mừng” (3) “Đức Giêhôva”: Hb. הוהי [Yᵉhovah] > “Đấng hằng hữu”, “Chúa hằng hữu” Tất cả mọi dân tộc đều chịu chung một sự đòi hỏi phổ cập... “1Hãy hát một bài ca mới cho Đức Giêhôva;_Hỡi cả trái đất, khá hát xướng cho Đức Giêhôva..._3Hãy thuật sự vinh hiển Ngài giữa các nước,_Truyền các công việc lạ lùng Ngài giữa các dân..._7Hỡi các họ hàng của muôn dân,_Đáng tôn vinh hiển và năng lực cho Đức Giêhôva” (Thi. 96:1, 3, 7) “18Vả, cơn giận của Đức Chúa Trời từ trên trời tỏ ra nghịch cùng mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà bắt hiếp lẽ thật. 19Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, 20bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được, 21vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm” (Rô. 1:18-21) 2. Chúc tụng Đức Chúa Trời là một phận sự cấp tập của mọi tấm lòng (Thi. 98:4b)! (1) “nức tiếng”: Hb. חצפ [patsach] > “làm cho niềm vui bùng phát ra thành tiếng lớn” (2) “vui vẻ”: Hb. ןנר [ranan] > “la lớn, hát lớn lên vì mừng” (3) “hát ngợi khen”: Hb. רמז [zamar] > “hát chúc tụng”, “hát tôn vinh”, “hát về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” Tất cả mọi tấm lòng đều chịu chung một sự đòi hỏi cấp tập... “2Hãy ngợi khen Ngài vì các việc quyền năng Ngài!_Hãy ngợi khen Ngài tùy theo sự oai nghi cả thể của Ngài!_6Phàm vật chi thở, hãy ngợi khen Đức Giêhôva!_Halêlugia!” (Thi. 150:2, 6) “Mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô. 3:23) “...Vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm” (Rô. 1:21) III. ÁP DỤNG 1. Chúng ta đã được định để bày tỏ cách hết lòng đối với Đức Chúa Trời! “3Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời, 4trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời, 5bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài, 6để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!” (Êph. 1:3-6) 2. Đức Chúa Trời đáng được chúng ta bày tỏ cách hết lòng trên mọi phương diện! “Hãy ngợi khen Ngài vì các việc quyền năng Ngài!_Hãy ngợi khen Ngài tùy theo sự oai nghi cả thể của Ngài!” (Thi. 150:2) 3. Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta phải bày tỏ cách hết lòng! “Hỡi cả trái đất, hãy cất tiếng reo mừng cho Đức Giêhôva,_Nức tiếng vui vẻ và hát ngợi khen!” (Thi. 98:4) (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
March 2023
Categories |