“HIỂU BIẾT VÀ PHÂN BIỆT GIỮA PHÁN ĐOÁN, PHÁN ĐỊNH, VÀ PHÁN QUYẾT” (Lu. 12:54-57; Sv. 1Cô. 4:5; 1Cô. 6:1-8; Rô. 14:7-12) “Đời sống công nghĩa theo Kinh Thánh là đời sống giàu kỹ năng sống các nguyên tắc Kinh Thánh hầu cho các mỹ đức của Đức Chúa Trời được thể hiện qua đời sống ngày càng rõ nét hơn.” I. DẪN NHẬP “54Ngài lại phán cùng đoàn dân rằng: Khi các ngươi thấy đám mây nổi lên phương Tây, liền nói rằng: Sẽ có mưa; thì quả có vậy. 55Lại khi gió Nam thổi, các ngươi nói rằng: Sẽ nóng nực; thì quả có vậy. 56Hỡi kẻ giả hình! Các ngươi biết phân biệt khí sắc của trời đất;vậy sao không biết phân biệt thời nầy? 57Lại sao các ngươi cũng không tự mình xét đoán điều gì là công bình?” (Lu. 12:54-57; Sv. 1Cô. 4:5; 1Cô. 6:1-8; Rô. 14:7-12) Các Từ Liệu Được Kinh Thánh Sử Dụng… “Các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi.” (Gi. 8:12) 1. “phán đoán” 判斷 (“phán”: phân biệt; “đoán”: sự nhận định) Gr. κρίνω [krino]; > “phán đoán” (“nhận định”; Ma. 19:28; Khải. 6:10; 19:11) (1) Gr. διακρίνω [diakrino] > “sự nhận định”;1Cô. 6:4; 11:29, 31 (2) Gr. ἀνακρίνω [anakrino] > “bị nhận định”;1Cô. 4:4; 14:24 (3) Gr. κατακρίνω [katakrino] > “phán đoán để quyết định”; Gia. 5:9 2. “phán định” 判定 (“phán”: phân biệt; “định”: sự xác định) Gr. κριτήριον [kriterion] > “phán định” (“xác định”; 1Cô. 6:2, 4) (1) Gr. κριτής [krites] > “người phán định”; Gia. 2:4; 4:11; 5:9 (2) Gr. κρίμα [krima] > “sự phán định”; Gia. 3:1; Khải. 18:20; 20:4 3. “phán quyết” 判決(“phán”: phân biệt; “quyết”: sự nhất định) Gr. κρίσις [krisis] > “phán quyết” (“nhất định”; Gi. 5:22, 29, 30; 8:16 ; 1Gi. 4:17) II. PHÂN TÍCH 1. Phải biết nhận định về việc đúng hay sai… “56 ỡi kẻ giả hình! Các ngươi biết phân biệt khí sắc của trời đất; vậy sao không biết phân biệt thời nầy? 57Lại sao các ngươi cũng không tự mình xét đoán điều gì là công bình?” (Lu. 12:56-57; Sv. 54-57) (1) Việc nhận định về đúng hay sai chính là năng lực phân biệt thuộc linh! “Lại sao các ngươi cũng không tự mình xét đoán điều gì là công bình?” (Lu. 12:57) (2) Sự tăng trưởng thuộc linh tùy thuộc trên năng lực phân biệt thuộc linh! “Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhân, cho kẻ hay dụng tâm tư luyện tập mà phân biệt điều lành và dữ.” (Hê. 5:14; Sv. 11-14) 2. Cũng phải biết xác định về việc nên hay không nên… “1Khi trong anh em ai có sự nghịch cùng người khác, sao dám để cho kẻ không công bình đoán xét hơn là cho các thánh đồ? 2Anh em há chẳng biết các thánh đồ sẽ xét đoán thế gian sao? Ví bằng thế gian sẽ bị anh em xét đoán, thì anh em há chẳng đáng xét đoán việc nhỏ mọn hơn sao? 3Anh em chẳng biết chúng ta sẽ xét đoán các thiên sứ sao? Huống chi việc đời nầy! 4Vậy khi anh em có sự nghịch cùng nhau về việc đời nầy, sao lấy những kẻ không kể ra chi trong Hội thánh làm người xét đoán! 5Tôi nói thế làm cho anh em hổ thẹn. Ấy vậy, trong vòng anh em chẳng có một kẻ khôn ngoan nào phân xử được giữa anh em mình hay sao? 6Nhưng anh em kiện anh em, lại đem đến trước mặt kẻ chẳng tin!” (1Cô. 6:1-6) (1) Vì nguyên tắc tự gây dựng của Hội Thánh! “14Ngài muốn chúng ta không như trẻ con nữa, bị người ta lừa đảo, bị mưu chước dỗ dành làm cho lầm lạc, mà day động và dời đổi theo chiều gió của đạo lạc, 15nhưng muốn cho chúng ta lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật, để trong mọi việc chúng ta đều được thêm lên trong Đấng làm đầu, tức là Đấng Christ. 16Ấy nhờ Ngài mà cả thân thể ràng buộc vững bền bởi những cái lắt léo, khiến các phần giao thông với nhau, tùy lượng sức mạnh của từng phần, làm cho thân thể lớn lên, và tự gây dựng trong sự yêu thương.” (Êph. 4:14-16) (2) Vì nghĩa vụ xây dựng Hội Thánh của Cơ Đốc Nhân! “12Vì chưng có phải tôi nên đoán xét kẻ ở ngoài sao? Há chẳng phải anh em nên đoán xét những người ở trong sao? 13Còn như kẻ ở ngoài, thì Đức Chúa Trời sẽ đoán xét họ. Hãy trừ bỏ kẻ gian ác khỏi anh em.” (1Cô. 5:12-13; Sv. 9-13) 3. Nhưng không được nhất định về sự đoán phạt! “10Nhưng ngươi, sao xét đoán anh em mình? Còn ngươi, sao khinh dể anh em mình? Vì chúng ta hết thảy sẽ ứng hầu trước tòa án Đức Chúa Trời. 11Bởi có chép rằng_Chúa phán_Thật như Ta hằng sống, mọi đầu gối sẽ quì trước mặt Ta,_Và mọi lưỡi sẽ ngợi khen Đức Chúa Trời. 12Như vậy, mỗi người trong chúng ta sẽ khai trình việc mình với Đức Chúa Trời. 13Vậy chúng ta chớ xét đoán nhau; nhưng thà nhứt định đừng để hòn đá vấp chân trước mặt anh em mình, và đừng làm dịp cho người sa ngã.” (Rô. 14:10-13; Sv. Gi. 5:22-23) (1) Chưa đến kỳ! (Kỳ là duy nhất của Chúa…) “Vậy, chớ xét đoán sớm quá, hãy đợi Chúa đến; chính Chúa sẽ tỏ những sự giấu trong nơi tối ra nơi sáng, và bày ra những sự toan định trong lòng người; bấy giờ, ai nấy sẽ bởi Đức Chúa Trời mà lãnh sự khen ngợi mình đáng lãnh.” (1Cô. 4:5) (2) Không có quyền! (Quyền là duy nhất thuộc về Chúa…) “Cha cũng chẳng xét đoán ai hết, nhưng đã giao trọn quyền phán xét cho Con” (Gi. 5:22) III. ÁP DỤNG 1. Phải chăm rèn luyện tư duy thuộc linh! “Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhân, cho kẻ hay dụng tâm tư luyện tập mà phân biệt điều lành và dữ.” (Hê. 5:14; Sv. 11-14) 2. Phải sống yêu thương! “…Và được biết sự yêu thương của Đấng Christ, là sự trổi hơn mọi sự thông biết, hầu cho anh em được đầy dẫy mọi sự dư dật của Đức Chúa Trời.” (Êph. 3:19; Sv. 14-19) 3. Phê phán phải được cặp theo bằng việc nêu gương sáng và sự giảng dạy! “Vậy chúng ta chớ xét đoán nhau; nhưng thà nhứt định đừng để hòn đá vấp chân trước mặt anh em mình, và đừng làm dịp cho người sa ngã.” (Rô. 14:13; Sv. 13-19) KẾT LUẬN: “12Hãy nói và làm dường như phải chịu luật pháp tự do đoán xét mình. 13Sự đoán xét không thương xót kẻ chẳng làm sự thương xót; nhưng sự thương xót thắng sự đoán xét.” (Gia. 2:12-13) 1. Phải cẩn thận: Mọi sự phán đoán đều dễ biến thành phán định, phán quyết! “11Hỡi anh em, chớ nói hành nhau. Ai nói hành anh em mình hoặc xét đoán anh em mình, tức là nói xấu Luật Pháp, và xét đoán Luật Pháp. Vả, nếu ngươi xét đoán Luật Pháp, thì ngươi chẳng phải là kẻ vâng giữ Luật Pháp, bèn là người xét đoán Luật Pháp vậy. 12Chỉ có một Đấng lập ra Luật Pháp và một Đấng xét đoán, tức là Đấng cứu được và diệt được. Nhưng ngươi là ai, mà dám xét đoán kẻ lân cận mình?” (Gia. 4:11-12; Sv. Ma. 7:1-5) 2. Phải sống thương xót! “Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót!” (Ma. 5:7) 3. Phải sống tha thứ! “14Vả, nếu các ngươi tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha thứ các ngươi. 15Song nếu không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi.” (Ma. 6:14-15; Sv. Ma. 18:23-25) 4. Mọi sự phán đoán và phán định đều sẽ ở dưới sự phán quyết tối hậu của chính Đức Chúa Trời! “Bởi vì chúng ta thảy đều phải ứng hầu trước Tòa Án Đấng Christ, hầu cho mỗi người nhận lãnh tùy theo điều thiện hay điều ác mình đã làm lúc còn trong xác thịt.” (2Cô. 5:10) Đừng Quên… “Các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi.” (Gi. 8:12) (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
March 2023
Categories |