“ĐỂ CÓ THỂ CHĂN BẦY CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI” (Gi. 21:15-17) “Hãy chăn bầy của Đức Chúa Trời đã giao phó cho anh em; làm việc đó chẳng phải bởi ép tình, bèn là bởi vui lòng, chẳng phải vì lợi dơ bẩn, bèn là hết lòng mà làm.” (1Phi. 5:2) Vốn đã kinh nghiệm được ơn cứu rỗi cao sâu của Đức Chúa Jêsus; được thoát khỏi nợ tội, án tội, và ách tội; được bình an, thư thái trong đời sống mới;… các Cơ Đốc Nhân thường có một cảm thức mạnh mẽ rằng phải luôn luôn sống đẹp ý Đức Chúa Trời; phải dốc sức đáp đền ơn cứu chuộc của Ngài; phải có nghĩa vụ chăm sóc, dắt dẫn, gây dựng cho bầy chiên của Ngài trong Hội Thánh;… Dầu vậy, trong thực tiễn sinh hoạt của Hội Thánh, không ít người đã thất bại. Sự thất bại không những có đối với các thành viên bình thường của Hội Thánh mà cũng còn có cả giữa vòng các cấp lãnh đạo của Hội Thánh, kể cả những người vốn đã nhận được ơn kêu gọi để chăn bầy chiên của Đức Chúa Trời, được biệt riêng ra cho Tin Lành cứu rỗi của Đức Chúa Jêsus Christ. Chẳng những thế, sự thất bại lại còn thường lặp đi, lặp lại khiến cho sự tăng trưởng của các thành viên trong Hội Thánh gặp khó khăn vì bầu không khí thuộc linh của Hội Thánh không được ổn định, môi trường chức vụ trong Hội Thánh không được thuận lợi, và cơ cấu tổ chức của Hội Thánh trở nên trì trệ, thiếu hiệu quả. Để có thể chăn bầy cho Đức Chúa Trời và gây dựng lẫn nhau, người ta cần phải có những điều gì trong con người của mình? Phải chăng đời sống thuộc linh thịnh vượng của Hội Thánh được bắt đầu từ chính mỗi cá nhân khi họ có được một sự đáp ứng, một động lực, một đối tượng, với một tính chất đúng theo sự đòi hỏi của chính Đức Chúa Jêsus? Chúng ta có thể học biết được ý muốn của Đức Chúa Trời trên vấn đề này qua những gì Đức Chúa Jêsus đã phán với Sứ Đồ Phierơ sau khi ông đã thất bại trong việc kết ước với Ngài. I. CHÍNH MỖI CÁ NHÂN PHẢI ĐÁP ỨNG Tôn giáo đích thực phải là một cuộc tái hiệp phước hạnh, qua và trong Đức Chúa Jêsus, giữa mỗi cá nhân với Đức Chúa Trời là Đấng Sáng Tạo Và Tể Trị. Ai có được sự đáp ứng cá nhân đối với sự kêu gọi của Đức Chúa Trời sẽ nhận được phước hạnh; ngoài ra, không còn có cách nào khác: “11Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy. 12Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài, 13là kẻ chẳng phải sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Đức Chúa Trời vậy.” (Gi. 1:11-13) Đó chính là mối hạnh ngộ trong Tình Yêu Thương Cơ Đốc mà mỗi người đã được cứu dành cho Đấng Cứu Chuộc của mình. Đó là một phận sự cá nhân; vì vậy, sự đòi hỏi của Chúa cũng rất cá nhân: “NGƯƠI yêu Ta hơn những kẻ nầy chăng?” (C. 15, 16, 17) Tình yêu dành cho Đức Chúa Jêsus không phải chỉ được nhận biết trong lịch sử, mà phải là một tình yêu được mỗi cá nhân thể nghiệm: “Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ.” (Phil. 3:8) Khi nói về tình yêu dành cho Chúa, đó phải là tình yêu thật sự xuất phát từ tấm lòng của mỗi người tin theo Đức Chúa Jêsus chứ không phải chỉ là nói về tình yêu của người khác, mô tả về tình yêu của người khác đối với Ngài: “Vì Đấng Christ là sự sống của tôi, và sự chết là điều ích lợi cho tôi vậy.” (Phil. 1:21) Tình yêu đối với Đức Chúa Jêsus là ngọn lửa của tấm lòng, là sự bừng sáng của tình cảm, là sự nhiệt thành của linh hồn, là sự tận hiến nồng nàn của xúc cảm cá nhân. Trong thực tiễn Cơ Đốc Giáo, có quá nhiều sự vay mượn và tái chế kinh nghiệm tôn giáo. Đức Chúa Jêsus đòi hỏi tình yêu thực nghiệm chân thực của mỗi đời sống theo Ngài: “NGƯƠI yêu Ta hơn những kẻ nầy chăng?”. II. PHẢI LẤY TÌNH YÊU THƯƠNG LÀM ĐỘNG LỰC Động cơ của sự hầu việc Chúa phải luôn luôn là “Tình Yêu Thương Cơ Đốc”: “Hãy chăn bầy của Đức Chúa Trời đã giao phó cho anh em; làm việc đó chẳng phải bởi ép tình, bèn là bởi vui lòng, chẳng phải vì lợi dơ bẩn, bèn là hết lòng mà làm.” (1Phi. 5:2) Người hầu việc Chúa cần phải có một số điều kiện nhất định, nhưng điều kiện quyết định chính là Tình Yêu Thương Cơ Đốc. Đức Chúa Jêsus đã hỏi Phierơ đến ba lần: “Ngươi YÊU Ta hơn những kẻ nầy chăng?” (C. 15, 16, 17) Tình yêu thương có các phẩm chất khác nhau. Từ tình yêu thương giữa con người đối với con người cho đến tình yêu thương thuộc linh và mang tính chất Thiên Thượng của Đức Chúa Trời đối với linh hồn con người: (1) “Phileo”: Nói về tình yêu thương với sự quan tâm theo cảm xúc. (2) “Stego”: Nói về tình yêu thương với tính chất che chở, nâng đỡ. (3) “Agape”: Nói về tình yêu theo sự chọn lựa của ý chí, bằng sự hạ mình và hy sinh bản thân. Tình yêu thương mà Đức Chúa Jêsus muốn Cơ Đốc Nhân phải có là Tình Yêu Thương Cơ Đốc. Theo J. I. Packer, “Ý nghĩa của Tình Yêu Thương Cơ Đốc được trực tiếp rút ra từ sự khải thị của Đức Chúa Trời trong và qua Chúa Cứu Thế Jêsus. Dầu rằng rất mãnh liệt, nhưng Tình Yêu Thương Cơ Đốc không phải chỉ là cảm xúc thiên nhiên của con người, mà là bông trái của Đức Thánh Linh trong đời sống của người tin: “Trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ.” (Gal. 5:22-23) Tình Yêu Thương mà Đức Chúa Jêsus đòi hỏi là một thực tại của ý chí chứ không phải chỉ thuần túy là của xúc cảm, vì Cơ Đốc Nhân phải yêu cả những người mình không thích. Tình Yêu Thương Cơ Đốc đến từ Đức Chúa Trời và giúp cho chúng ta trở nên hoàn hảo. Tình Yêu Thương Cơ Đốc là yếu tố căn bản để trở nên giống với Đức Chúa Trời qua Chúa Cứu Thế Jêsus: “Hãy yêu kẻ thù nghịch và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi… Các ngươi hãy nên trọn vẹn như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn.” (Ma. 5:44, 48) Tình Yêu Thương Cơ Đốc là yếu tố không thể thiếu trong những ai đã được tái sanh nhờ ơn cứu rỗi: “8Ai chẳng yêu, thì không biết Đức Chúa Trời; vì Đức Chúa Trời là sự yêu thương. 9Lòng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta đã bày tỏ ra trong điều nầy: Đức Chúa Trời đã sai Con Một Ngài đến thế gian, đặng chúng ta nhờ Con được sống. 10Nầy, sự yêu thương ở tại đây: Ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta. 11Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau.” (1Gi. 4:8-11) Một khi đã kinh nghiệm được ơn yêu thương của Đức Chúa Trời, người ta phải được thôi thúc chia sẻ tình yêu ấy cho nhiều người khác. Tình Yêu Thương Cơ Đốc vừa là động cơ, vừa là chất liệu để hầu việc Đức Chúa Trời: “19Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước. 20Ví có ai nói rằng: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em mình, thì là kẻ nói dối; vì kẻ nào chẳng yêu anh em mình thấy, thì không thể yêu Đức Chúa Trời mình chẳng thấy được. 21Chúng ta đã nhận lãnh nơi Ngài điều răn nầy: Ai yêu Đức Chúa Trời, thì cũng phải yêu anh em mình.” (1Gi. 4:19) Người ta không thể nào chăn bầy thành công mà không yêu Chúa. Đó chính là lý do để Đức Chúa Jêsus cật vấn Phierơ đến ba lần “Ngươi YÊU Ta hơn những kẻ nầy chăng?”. III. PHẢI HƯỚNG VỀ ĐỐI TƯỢNG TỐI CAO LÀ CHÚA Đối tượng trước tiên của Tình Yêu Thương Cơ Đốc phải là Đức Chúa Jêsus; Ngài hỏi Phierơ: “Ngươi yêu TA hơn những kẻ nầy chăng?” (C. 15, 16, 17) Đức Chúa Jêsus đáng cho Cơ Đốc Nhân tôn trọng, tận hiến, và gắn kết vì tình yêu thương mà Ngài đã dành cho họ: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Gi. 3:16) “6Thật vậy, khi chúng ta còn yếu đuối, Đấng Christ đã theo kỳ hẹn chịu chết vì kẻ có tội. 7Vả, họa mới có kẻ chết vì người nghĩa; dễ thường cũng có kẻ bằng lòng chết vì người lành. 8Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.” (Rô. 5:6-8) Đối với Cơ Đốc Nhân chân chính, chỉ có Đức Chúa Jêsus là đối tượng duy nhất và tối cao của đời sống họ: “Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa, và nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy nên chúng ta hoặc sống hoặc chết, đều thuộc về Chúa cả.” (Rô. 14:8) Thân Vị và tính cách cao trọng của Đức Chúa Jêsus đòi hỏi phải dành cho Ngài một sự tận hiến cao cả nhất của tấm lòng và tâm trí: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.” (Mác 12:30) Yêu Chúa là điều kiện tiên quyết để có thể yêu tha nhân, điều ấy được thể hiện rõ qua lời phán của Đức Chúa Jêsus: “Nầy là điều thứ hai: Ngươi phải yêu kẻ lân cận như mình. Chẳng có điều răn nào lớn hơn hai điều đó.” (Mác 12:31) Yêu Chúa và yêu tha nhân là hai mặt của cùng một vấn đề chăn bầy cho Đức Chúa Trời; trong đó, việc “Kính mến Chúa” sẽ quyết định việc “Yêu kẻ lân cận”. Vì vậy, chúng ta biết vì sao Đức Chúa Jêsus đã hỏi Phierơ “Ngươi yêu TA hơn những kẻ nầy chăng?” đến ba lần! IV. PHẢI CÓ TÍNH CHẤT VƯỢT TRỘI HƠN TẤT CẢ Mức độ của Tình Yêu Thương Cơ Đốc phải là “hơn tất cả”: “Ngươi yêu Ta HƠN những kẻ nầy chăng?” (C. 15, 16, 17) Đối với những người thực sự tin theo Chúa, Đức Chúa Jêsus phải chiếm vị trí tối cao trong tấm lòng: “Ai yêu cha mẹ hơn Ta thì không đáng cho Ta; ai yêu con trai hay là con gái hơn Ta thì cũng không đáng cho Ta.” (Ma. 10:37) Trong tấm lòng của một Cơ Đốc Nhân chân chính, không thể có bất cứ ai hay điều gì có thể tranh chấp vị trí độc tôn của Đức Chúa Trời. Tình yêu đối với Đức Chúa Trời phải vượt trội hơn tất cả: “Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi.” (Ma. 22:37) Chúng ta cũng không ngạc nhiên vì sao Đức Chúa Jêsus lại hỏi Phierơ đến ba lần bằng cùng một câu hỏi. Ấy vì chính Phierơ là người đã từng ý thức được tính chất này và đã từng mạnh mẽ bày tỏ sự tận hiến của mình đối với Chúa trong mối tương quan so sánh với các môn đồ khác: “Dầu mọi người vấp phạm vì cớ Thầy, song tôi chắc không bao giờ bị vấp phạm vậy.” (Ma. 26:33) Để có thể chăn bầy cho Đức Chúa Trời, người ta phải “Kính mến Chúa” hơn bất cứ điều gì khác trong thế gian này. Mặt khác, nếu đã biết yêu Chúa hơn bất cứ điều gì khác mà lại còn biết mong muốn yêu Ngài hơn bất cứ người nào khác yêu Ngài thì càng xứng hiệp hơn đối với chức vụ. Như vậy, việc yêu Chúa hơn là người khác yêu Ngài bày tỏ được ý chí muốn yêu Ngài hơn tất cả: Tất cả mọi sự và tất cả mọi người. Sự đòi hỏi ấy chẳng những dành cho Phierơ mà còn là yêu cầu tất nhiên đối với chúng ta trong Hội Thánh ngày nay! Tình Yêu Thương Cơ Đốc chân thực không thể sao chép được và không có gì thay thế được: “1Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và Thiên Sứ, nếu không có tình yêu thương, thì tôi chỉ như đồng kêu lên hay là chập chỏa vang tiếng. 2Dầu tôi được ơn nói tiên tri, cùng biết đủ các sự mầu nhiệm và mọi sự hay biết; dầu tôi có cả đức tin đến nỗi dời núi được, nhưng không có tình yêu thương, thì tôi chẳng ra gì. 3Dầu tôi phân phát gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, lại bỏ thân mình để chịu đốt, song không có tình yêu thương, thì điều đó chẳng ích chi cho tôi.” (1Cô. 13:1-3) Để có thể chăn bầy cho Đức Chúa Trời, chúng ta phải có sự đáp ứng cá nhân đối với sự đòi hỏi của Đức Chúa Trời. Đòi hỏi tối cao mà Ngài đưa ra là chúng ta phải có Tình Yêu Thương Cơ Đốc: Yêu Ngài để có thể yêu người. Đó là bông trái Thánh Linh của đời sống đầy dẫy Đức Thánh Linh nhờ biết dâng mình cho sự dắt dẫn của Ngài. Đối tượng trước tiên và tối cao của Tình Yêu Thương Cơ Đốc là chính Đức Chúa Jêsus. Tính chất của Tình Yêu Thương Cơ Đốc là phải vượt lên trên tất cả: Trên tất cả mọi sự và hơn tất cả mọi người. Nhiên hậu, người ta mới có thể dùng chính tình yêu thương của Đức Chúa Trời mà yêu bầy chiên Ngài đã ủy thác cho mình. Ngoại giả, nguy cơ “kinh doanh trong chức phận chăn bầy” vẫn còn có thể xảy ra! (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
March 2023
Categories |