“TRI ÂN VÀ PHẢN TRI ÂN” (Côl. 3:15) “Nguyền xin sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em, là bình an mà anh em đã được gọi đến đặng hiệp nên một thể; lại phải biết ơn.” (Côl. 3:15) Tri ân là một chủ đề lớn của đời sống Cơ Đốc theo Kinh Thánh… “Hãy vui mừng mãi mãi, cầu nguyện không thôi, phàm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ đối với anh em là như vậy.” (1Tê. 5:16-18) “Nguyền xin sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em, là bình an mà anh em đã được gọi đến đặng hiệp nên một thể; lại phải biết ơn.” (Côl. 3:15) Chẳng những là một chủ đề lớn, đức tri ân được Kinh Thánh nêu chúng trong nhóm các chủ đề ưu tiên trong đời sống Cơ Đốc… “Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn nguyện, cầu xin, kêu van, tạ ơn cho mọi người, cho các vua, cho hết thảy các bậc cầm quyền, để chúng ta được lấy điều nhân đức và thành thật mà ở đời cho bình tịnh yên ổn. Ấy là một sự lành và đẹp mắt Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa chúng ta.” (1Ti. 2:1-3) Sứ Đồ PhaoLô nêu gương sáng cho Cơ Đốc Nhân về đức tri ân khi luôn bày tỏ lòng tri ân đối với những ai đã từng thi ân cho mình… “Tôi gởi gắm Phêbê, người chị em chúng ta cho anh em, người làm Nữ Chấp Sự của Hội thánh Xencơrê. Hãy ân cần tiếp rước người trong Chúa chúng ta, một cách xứng đáng với thánh đồ, và hãy giúp đỡ người trong mọi dịp mà người sẽ cần đến anh em; vì chính người đã giúp nhiều kẻ, và cũng giúp tôi nữa. Hãy chào Bêrítsin và Aquila, kẻ cùng làm việc với tôi trong Đức Chúa Jêsus Christ, là hai người liều chết để cứu sự sống tôi; ấy chẳng những một mình tôi tạ ơn hai người, nhưng cả các Hội Thánh của dân ngoại nữa.” (Rô. 16:1-4) Vì vậy, việc lấy oán báo ân cho người đã từng thi ân cho mình là dấu hiệu lớn nhất cho một mối quan hệ chẳng những phi Cơ Đốc mà còn độc hại bởi các ác tính phản tri ân của nó nữa… “Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình. Mỗi một người trong anh em chớ chăm về lợi riêng mình, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa.” (Php. 2:3-4) “Trong thơ tôi viết cho anh em, có dặn đừng làm bạn với kẻ gian dâm, đó tôi chẳng có ý nói chung về kẻ gian dâm đời nầy, hay là kẻ tham lam, kẻ chắt bóp, kẻ thờ hình tượng, vì nếu vậy thì anh em phải lìa khỏi thế gian. Nhưng tôi viết khuyên anh em đừng làm bạn với kẻ nào tự xưng là anh em, mà là gian dâm, hoặc tham lam, hoặc thờ hình tượng, hoặc chưởi rủa, hoặc say sưa, hoặc chắt bóp, cũng không nên ăn chung với người thể ấy. Vì chưng có phải tôi nên đoán xét kẻ ở ngoài sao? Há chẳng phải anh em nên đoán xét những người ở trong sao? Còn như kẻ ở ngoài, thì Đức Chúa Trời sẽ đoán xét họ. Hãy trừ bỏ kẻ gian ác khỏi anh em.” (1Cô. 5: 9-13) Thế thì chúng ta phải dứt khoát đối với các mối quan hệ độc hại: Chẳng những là đoạn giao (Sv. 1Cô. 5:11) mà cũng còn phải loại trừ nữa (Sv. 1Cô. 5:12)! Trong thực tiễn cuộc sống việc kết thúc một mối quan hệ, dầu là độc hại, lắm khi vẫn rất đáng buồn nhất là đối với những kẻ mà mình hết lòng cưu mang qua việc đào tạo, phong lập, chu cấp… Thế nhưng, sự khôn ngoan bởi Đức Thánh Linh và mệnh lệnh Kinh Thánh đòi hỏi chúng ta thì thà phải chấp nhận một kết thúc buồn chứ đừng kéo dài một mối quan hệ buồn không bao giờ kết thúc! (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD) ![]()
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
December 2022
Categories |