“SATAN LÀ AI?” (1Phi. 5:8-11) “Hãy tiết độ và tỉnh thức: Kẻ thù nghịch anh em là Ma Quỉ, như sư tử rống, đi rình mò chung quanh anh em, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt được. Hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự nó, vì biết rằng anh em mình ở rải khắp thế gian, cũng đồng chịu hoạn nạn như mình. Đức Chúa Trời ban mọi ơn đã gọi anh em đến sự vinh hiển đời đời của Ngài trong Đấng Christ, thì sau khi anh em tạm chịu khổ, chính Ngài sẽ làm cho anh em trọn vẹn, vững vàng, và thêm sức cho. Nguyền xin quyền phép về nơi Ngài, đời đời vô cùng! Amen.” (1Phi. 5:8-11) Đối với người kính yêu Đức Chúa Trời, họ không thể nào không ghét Satan cho được thế nhưng chỉ thuần một cảm thức “ghét Satan” cách mơ hồ thì chưa đủ, và đôi khi còn nguy hiểm là đằng khác! Muốn “ghét Satan” phải biết rõ “Satan là ai” theo sự bày tỏ của Kinh Thánh nếu không sẽ mắc mưu nó trong khi ghét nó vì một trong những điều nó đang cố sức làm ngày nay là kéo những người kính yêu Đức Chúa Trời nhưng thiếu năng lực phân biệt thuộc linh ra khỏi Đức Chúa Trời bằng những điều họ tin và làm cách phi Kinh Thánh và phản Kinh Thánh! Cách người ta nghĩ về Satan không giống nhau và không luôn luôn hợp Kinh Thánh. Chỉ duy nhất Kinh Thánh mới có khả năng vẽ ra một bức tranh đầy đủ và đúng đắn về Satan. Theo Kinh Thánh, Satan là một thực thể thiên sứ đã bị truất phế khỏi địa vị Thiên Đàng vì phạm tội và trở thành hoàn toàn đối nghịch với Đức Chúa Trời, ra sức ngăn trở việc hoàn thành các mục đích của Đức Chúa Trời. Thoạt đầu, Satan đã được tạo dựng như một Thiên Sứ. Ês. 14:12 cho chúng ta biết tên của nó trước khi phạm tội là Lucifer (Hb. לליה [heylel], “sao mai, con trai của sáng sớm”). Êx. 28:12-14 mô tả việc Satan được tạo dựng như một “Chêrubim” (Hb. בורכ [kᵉruwb]) giữ vị trí cao nhất giữa vòng các Thiên Sứ được tạo dựng trên Thiên Đàng. Satan đã trở nên ngạo mạn vì sự vinh quang mình và đã nuôi ý soán ngôi Đức Chúa Trời (Sv. Ês. 14:13-14; Êx. 28:15; 1Ti. 3:6). Chính sự kiêu ngạo của Satan đã khiến Satan phải đi Địa Ngục. Trong Ês. 14:12-15 sự toan tính của Satan khá rõ qua cách nghĩ “ta sẽ”, “ta sẽ”,… Vì Satan phạm tội, Đức Chúa Trời đã truất Satan khỏi địa vị cao quí của nó mà cho đày Địa Ngục. Satan đã trở thành “vua chúa của thế gian”, “vua cầm quyền chốn không trung” (Sv. Gi. 12:31; 2Cô. 4:4; Êph. 2:2). Satan là “kẻ ngày đêm kiện cáo” (Sv. Khải. 12:10), là “quỉ cám dỗ” (Ma. 4:3; 1Tê. 3:5), và là kẻ “đi lừa dối” (Sv. Sáng. 3; 2Cô. 4:4; Khải. 20:3). Nghĩa của tên gọi của Satan là “kẻ đối địch” (Sv. Rô. 13:2; 2Tê. 2:4). Thế nhưng tên gọi phổ thông phổ biến của Satan là “ma quỉ”, là “quỉ” tức là kẻ chuyên vu khống, phạm thượng, là kẻ ác, kẻ xấu,… (Sv. Ma. 4:1-11, 9:33, 11:18, 12:22, 13:29, 15:22, 17:18, 25:41; Mác 5:15-18, 7:26-30; Lu. 4:2-13, 4:33-35, 7:33, 8:12, 8:29, 9:42, 11:14; Gi. 6:70, 7:20, 8:44-52, 10:20-21, 13:2; Công. 10:38 13:10; Êph. 4:27, 6:11; 1Ti. 3:6-7; 2Ti. 2:26; Hê. 2:14; Gia. 4:7; 1Phi. 5:8; 1Gi. 3:8-10; Giu. 1:9; Khải. 2:10, 12:9, 12:12, 20:2, 20:10). Dầu đã bị truất phế khỏi địa vị Thiên Đàng, Satan vẫn cứ còn gắng sức cất mình lên cho cao hơn Đức Chúa Trời. Vì vậy, Satan đã, đang, và sẽ làm đủ mọi trò dối gạt cho người ta tin việc của nó là việc của Đức Chúa Trời! Satan sẽ làm mọi cách để người ta thờ phượng nó cách trực tiếp hoặc gián tiếp mà cứ ngỡ là mình kính sợ Đức Chúa Trời và đang thờ phượng Ngài! Satan sẽ cứ còn làm hết sức sao cho suy tổn sự vinh hiển của Đức Chúa Trời cách nhiều nhất qua việc kéo những người kính yêu Đức Chúa Trời nhưng thiếu năng lực phân biệt thuộc linh ra khỏi Đức Chúa Trời bằng những điều họ tin và làm cách phi Kinh Thánh và phản Kinh Thánh! Dầu vậy, định phận đời đời của nó đã được Đức Chúa Trời phán quyết rồi: “Còn Ma Quỉ là đứa đã dỗ dành chúng, thì bị quăng xuống Hồ Lửa và diêm, trong đó đã có Con Thú và Tiên Tri Giả rồi. Chúng nó sẽ phải chịu khổ cả ngày lẫn đêm cho đến đời đời” (Khải. 20:10). (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
December 2022
Categories |