“PHẬN SỰ PHỤ HUYNH CƠ ĐỐC” (Châm. 22:6) “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó.” (Châm. 22:6) Đối với tất cả mọi người, mệnh lệnh hệ trọng nhất của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh phải là mệnh lệnh này: “Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Giêhôva Đức Chúa Trời ngươi” (Phục. 6:5). Thế nhưng trước đó, ở câu 2, Lời Chúa phán rằng “hầu cho ngươi kính sợ Giêhôva Đức Chúa Trời ngươi, trọn đời, ngươi và con cháu ngươi vâng giữ các luật lệ và điều răn của Ngài mà ta truyền cho ngươi, để ngươi được sống lâu ngày” (Phục. 6:2). Và, sau câu 5, Lời Chúa lại phán rằng “6Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; 7khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi, và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chỗi dậy” (Phục. 6:6-7). Lời của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh luôn bao trùm mọi lĩnh vực sống Cơ Đốc, trong đó có phận sự phụ huynh Cơ Đốc. Suốt chiều dài lịch sử của dân Ysơraên các bậc phụ huynh luôn được chỉ dạy là phải chỉ dạy cho con cái họ Lời Chúa và đường lối của Chúa cho sự phát triển thuộc linh và cho cuộc an sinh suốt đời của chúng. Tất cả những gì mà mỗi bậc phụ huynh trung tín nhất thiết phải làm cho được là họ phải “Dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo;_Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó” (Châm. 22:6). “Dạy” là phận sự đầu tiên mà các bậc phụ huynh được Đức Chúa Trời đòi hỏi phải hoàn thành và đó chính là phận sự trang bị cho con cái một nền giáo dục gia đình cơ bản theo đường lối của Đức Chúa Trời. Chính từ việc dạy dỗ này mà con cái được chỉ cho biết một cách đại cương là chúng phải sống như thế nào cho đẹp ý Ngài. Nền giáo dục căn bản này cho con cái có một tầm quan trọng hết sức đặc biệt. Êph. 6:4 là một sự tóm tắt Tân Ước về các sự hướng dẫn thực hành cho các bậc phụ huynh: “Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó” (Êph. 6:4). Phần cấm chỉ đối với các bậc phụ huynh theo câu Kinh Thánh này là đừng tạo ra cho con cái các xúc cảm tiêu cực đối với sự hà khắc, bất công, thiên vị, vô lý trong khi thi hành phụ quyền. Trong quan hệ với con trẻ sự hà khắc, bất công, thiên vị, vô lý chỉ khiến tạo ra trên đời sống chúng những thương tật trên tấm lòng mà thôi. Trong Êph. 6:4, “chọc” (παροργίζω [parorgizo]) có nghĩa là khiến dấy lên và “giận dữ” (παροργίζω [parorgizo]) nói về các phản ứng tiêu cực được tạo ra do bị ức chế bởi sự hà khắc, bất công, thiên vị, vô lý,… Dưới ánh sáng Kinh Thánh, phụ quyền là một phạm trù được Thiên Thượng công nhận nhưng việc sử dụng phụ quyền phải sao cho không hình thành trong con trẻ các thương tật tâm lý, thần kinh có hại cho sự trưởng thành của chúng theo Kinh Thánh. Phần huấn thị đối với các bậc phụ huynh theo câu Kinh Thánh này đi theo hướng ngược lại là họ phải dùng các sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh mà dạy dỗ cho con cái của mình. Ý chỉ của Đức Chúa Trời đối với việc trưởng dưỡng con cái thật rõ ràng, đó là vừa “sửa phạt” (παιδεία [paideia] - “giáo hóa”), vừa “khuyên bảo” (νουθεσία [nouthesia] - “trưởng dưỡng”) nhằm hoàn thành trọn vẹn qui trình giáo dưỡng để giúp trẻ trưởng thành về nhân cách theo thánh ý của Đức Chúa Trời. Mỗi bậc phụ huynh Cơ Đốc là một khí cụ trong tay Đức Chúa Trời cho ý chỉ đời đời của Ngài. Chính vì vậy mà toàn bộ qui trình giáo dưỡng phải được diễn ra đúng theo các mệnh lệnh của Ngài, ở dưới sự dắt dẫn của Ngài, tôn trọng đầy đủ thẩm quyền của Ngài hầu cho lý trí, ý chí, và tình cảm của con cái được thấm nhuần mọi điều dạy dỗ của Ngài. Với một bức tranh toàn cảnh như vậy quyền của các bậc phụ huynh sẽ không khi nào là một thứ quyền theo ý riêng của họ được. Phụ quyền chỉ đúng nghĩa khi phụ huynh biết đặt mình dưới sự dắt dẫn của Đức Chúa Trời. Hễ khi nào phụ huynh vi phạm mệnh lệnh của Đức Chúa Trời về phụ quyền thì phụ quyền của họ bị xâm hại bởi chính họ. Sự giáo hóa và trưởng dưỡng con cái của các bậc phụ huynh phải được thực hành trong sự cầu nguyện cách tỉnh thức. Các bậc phụ huynh có phận sự giáo hóa (“sửa phạt”) nhưng sự giáo hóa của họ phải theo khuôn khổ của Đức Chúa Trời. Các bậc phụ huynh có phận sự trưởng dưỡng (“khuyên bảo”) nhưng sự trưởng dưỡng của họ cũng phải theo khuôn khổ của Đức Chúa Trời. Bất kể là phụ huynh đã sống như thế nào và đã làm gì đối với con cái của họ nhưng nếu họ thiếu một ý thức thường xuyên về việc giáo dưỡng cho con cái của họ biết kính sợ Đức Chúa Trời và thuận phục phụ quyền để sống tự chủ theo các phẩm hạnh Cơ Đốc thì họ vẫn chưa hoàn thành phận sự phụ huynh của mình. “16Cả Kinh thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, 17hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành” (2Ti. 3:16-17). Phụ huynh phải là phụ huynh theo Kinh Thánh và con cái cũng phải là con cái theo Kinh Thánh. Các bậc phụ huynh trước hết phải giữ mình theo Lời Kinh Thánh để có thể trưởng dưỡng con cái của họ theo Lời Kinh Thánh. (Rev. Đoàn Nhật Tân, PhD)
Comments are closed.
|
Author“Side-By-Side Support Archives
December 2022
Categories |